
7 BỐ THÍ QUAN TRỌNG ĐỜI NGƯỜI
Ngày xưa, có một vị vua giàu có đến gặp Đức Phật và hỏi:
“Thưa Đức Thế Tôn, con đã ban phát rất nhiều vàng bạc, của cải cho người nghèo. Như vậy con đã thực hành việc bố thí đúng cách chưa?”
Đức Phật đáp:
“Nhà vua đã cho đi nhiều của cải, nhưng bố thí thực sự không chỉ là cho đi những gì dư thừa.”
Vị vua băn khoăn, liền hỏi:
“Vậy con cần phải làm thế nào để bố thí đúng cách?”
Đức Phật nhẹ nhàng trả lời:
“Hãy cho đi không chỉ những thứ vật chất bên ngoài, mà cả sự hiểu biết và tình thương từ bên trong. Bố thí chân thật không chỉ làm người khác giàu hơn về vật chất, mà còn làm họ giàu có về tinh thần, đem lại sự bình an trong tâm hồn.”
Nghe lời dạy ấy, vị vua giác ngộ và từ đó không chỉ trao của cải, mà còn truyền dạy dân chúng về lòng từ bi, giúp họ sống trong sự an bình, không còn sợ hãi.
Một lần khác, Đức Phật cùng các đệ tử đi khất thực trong một thành phố lớn. Người dân ở đây rất giàu có nhưng lại kiêu ngạo, không ai chịu mở lòng bố thí. Khi Đức Phật và các đệ tử vừa ra khỏi thành phố, thì gặp một bà lão nghèo trên tay chỉ có một nắm gạo nhỏ. Thấy Đức Phật, bà liền tiến đến gần và nói:
“Con chẳng có gì ngoài nắm gạo này, xin Ngài hãy nhận lấy.”
Đức Phật nhận nắm gạo với tất cả sự trân trọng. Các đệ tử thấy vậy rất ngạc nhiên, liền hỏi:
“Thưa Đức Thế Tôn, vì sao chỉ một nắm gạo nhỏ bé như vậy mà ngài lại trân trọng đến thế?”
Đức Phật ôn tồn giải thích:
“Bà lão đã cho đi tất cả những gì bà ấy có bằng tấm lòng chân thật. Dù nhỏ bé nhưng giá trị và phước đức của sự bố thí này là không thể đo lường được, vì nó xuất phát từ lòng từ bi và sự hy sinh. Bố thí chân chính không phải là cho nhiều hay ít, mà là cho đi với tấm lòng rộng mở, không mong cầu điều gì đáp lại.”
7 Loại Bố Thí Quan Trọng Trong Đời Người:
Nhan thí (bố thí nụ cười):
- Một nụ cười tươi, lời khen ngợi chân thành, sự quan tâm giản dị.
Nhãn thí (bố thí ánh nhìn chứa đựng):
- Nhìn con người bằng đôi mắt bao dung, chứa đựng niềm tin vào khả năng chuyển hóa, phát triển tốt đẹp của họ.
Ngôn thí (bố thí lời nói):
- Nói những lời vui vẻ, tích cực, mang lại hy vọng, niềm tin, trí tuệ, động viên và khích lệ người khác.
Tâm thí (bố thí lòng biết ơn):
- Trân trọng mới sở hữu, biết ơn mới thiên trường địa cửu
- Trân trọng là tốc độ, biết ơn là phương hướng.
- Người sở hữu không trân trọng, người trân trọng mới sở hữu.
Phòng thí (bố thí sự bao dung):
- Bao dung người khác và bao dung chính mình.
- Bao dung là cách đơn giản nhất để cứu lấy tương lai của bản thân.
Thân thí (bố thí hành động nhân ái):
- Làm việc thiện không cầu đáp trả (Thi ân bất cầu báo), lấy ân báo oán để chuyển hóa nghịch cảnh.
- Nên giúp đỡ 4 dạng người sau:
- Người thật sự cần mình.
- Người gần mình (gần cả địa lý lẫn trái tim).
- Người có lòng trân trọng và biết ơn.
- Người có ơn với mình (là quý nhân của mình).
- Tránh giúp những người vô ơn, vì người vô ơn vốn đã ít phước, nếu càng giúp họ, phước báu của họ càng nhanh chóng cạn kiệt, mà bản thân mình cũng bị tổn hại.
Tọa thí (bố thí sự truyền dạy):
- Mình biết gì thì truyền dạy người khác điều đó.
- Mình làm được gì thì người khác cũng làm được điều đó.
- Mình có gì thì người khác cũng có thể sở hữu điều đó.
- Giá trị tọa thí chính là công đức, phước đức được lưu truyền vô lượng đời sau, chỉ có tọa thí mới tập hợp được trí tuệ ưu tú.
Khi chưa có tiền, hãy bỏ ra sự cần mẫn, rồi tiền bạc sẽ đến — đây là Thiên Đạo Cần Mẫn.
Khi đã có tiền, hãy rộng lượng cho đi, rồi người tài sẽ tụ hội — đây là Tài Tan Nhân Tụ.
Khi đã có người tài, hãy dùng tình yêu thương để dẫn dắt, rồi sự nghiệp lớn sẽ hình thành — đây là Bác Ái Lĩnh Chúng Sinh.
Khi sự nghiệp đã vững vàng, hãy trao đi trí tuệ, rồi niềm vui và sự viên mãn sẽ đến — đây là Đức Hành Thiên Hạ.
Mỗi ngày thực hành 7 loại bố thí này, tức là chúng ta đang gieo những hạt giống công đức và phước đức, những hạt giống tốt lành cho cuộc đời mình. Thay vì chỉ mải mê tìm kiếm công đức, phước đức, chúng ta hãy tập trung vào thực hành 7 bố thí một cách chân thành và đều đặn.